Vân Y tuy không hiểu rõ sự tình, song Ngọc Lê lại trông ra được dị tượng, trong thôn dường như đã phát sinh đại sự.
Lúc hai người trở về, cảnh tượng yên hòa thuở trước không còn, khắp nơi đều là vách sụp tường đổ, tro tàn phế tích. Sắc mặt Ngọc Lê dần lạnh lẽo, trong lòng cũng dâng lên dự cảm chẳng lành. Khi vội vã bước về tới nhà mình, đập vào mắt hắn chính là thân ảnh dưỡng mẫu đang thoi thóp nằm nghiêng trên đất.
Vân Y từ trên lưng Ngọc Lê nhảy xuống, tựa vào vách tường, lặng lẽ dõi mắt nhìn một màn trước mắt.
“Mẫu thân, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Ngọc Lê nhẹ nhàng đỡ lấy thân thể dưỡng mẫu, thanh âm nghẹn ngào đau đớn.
“Ngọc Lê…” Dưỡng mẫu chậm rãi mở mắt, thần trí đã mơ hồ.
“Mẫu thân!”
“Con… rốt cuộc cũng trở về.” Dưỡng mẫu giơ tay, như muốn chạm đến mặt hắn, “Đi mau, rời khỏi nơi này, từ nay về sau… chớ nên quay lại nữa. Nơi này… đã bị nàng phát hiện, tung tích của con cũng đã lộ ra. Chúng ta tận lực… đã tận lực hết sức rồi… sau này… chỉ có thể dựa vào chính con. Mẫu thân và mọi người… không còn đủ sức để bảo hộ con thêm nữa…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT