Đêm xuống, khu cải tạo của thành phố chìm trong u ám và dơ bẩn.
Long Cửu đeo khẩu trang, cúi đầu bước nhanh qua những con hẻm chằng chịt như mê cung. Anh đi rất nhanh, dường như đang tránh né thứ gì đó, mà cũng giống như đang đuổi theo thứ gì đó. Trên đường, cuộc sống của đủ hạng người hiện ra trước mắt: kẻ lang thang ngủ co ro bên đống rác, gã đàn ông say khướt lảo đảo giữa đêm, cả cụ già què chân, đầu tóc rối bù, hơn bảy mươi tuổi vẫn lê lết xin ăn bên vỉa hè.
Chẳng mấy chốc, anh dừng lại trước một dãy nhà sắp sập.
Anh không chọn đi thang bộ, mà bò thẳng theo những ống dẫn hỗn độn bám đầy rêu mốc lên tầng ba, rồi lật người trèo qua cửa sổ vào trong phòng. Đây là nơi ở của một gã đàn ông sống một mình, không gian chật chội, ẩm thấp, mùi hôi thối nồng đến mức khiến người ta khó thở.
Một tiếng động vang lên trong căn phòng tối tăm. Cửa bật mở, một gã đàn ông béo phệ, lôi thôi lếch thếch, một mắt mù, bước ra.
— "Lưu Tam, còn nhớ tao không?" Long Cửu ngồi vắt vẻo trên chiếc ghế máy tính cũ kỹ duy nhất còn sạch trong phòng, ánh mắt lạnh tanh, nhìn gã như thể đang nhìn thứ gì đó ghê tởm.
— "Cửu... Cửu ca..." Lưu Tam giật mình như bị sét đánh, thân hình béo ục ịch run bần bật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play