Cơ thể trong lòng ngực vẫn còn run rẩy từng chập, tim Cố Cẩn như bị bóp nghẹt. Rốt cuộc là ai đã dọa sợ bảo bối của anh đến mức này?
“Cố Cẩn…” Giọng Khương Minh Châu nghèn nghẹn, đầu vùi chặt trong lòng anh, tiếng nức nở mơ hồ như sóng ngầm lặng lẽ dội lên: “Có một người đàn ông, trên mặt có vết sẹo sâu đến mức lộ cả xương, hắn bắt nạt em trong nhà vệ sinh… rồi sau đó chui qua ống thông gió trốn đi…”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt ướt sũng run rẩy đầy bản năng hoảng sợ: “Em rất sợ… Em muốn hét lên, nhưng hắn bịt miệng em lại, một chút âm thanh cũng không phát ra được. Hắn còn sờ soạng em… kinh tởm muốn chết…”
Cố Cẩn siết chặt hàm, ánh mắt tối sầm, lửa giận như sắp thiêu cháy lồng ngực, nhưng anh không dám biểu lộ. Cô đã bị dọa sợ, anh không thể để sự bất lực và tức giận của mình khiến cô càng hoảng loạn thêm.
Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, bàn tay dịu dàng vỗ về sau lưng cô, giọng nói ấm áp như dòng nước:
“Đừng sợ… Bảo bối, đừng sợ. Anh sẽ không tha cho kẻ nào dám làm em tổn thương.”
Bất ngờ, Minh Châu vươn người lên, hai cánh tay trắng nõn ôm chặt cổ anh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play