Trở lại trong phòng, Liễu Bình An đỡ Kiều Kiều ngồi xuống mép giường. Nàng một đường chạy trốn, gió sương vất vả, trên mình xiêm y lấm lem bụi đất, cả người chật vật, thoạt nhìn vừa đáng thương lại khiến người đau lòng.
“Ta đi đun ít nước ấm, cho nàng rửa mặt tẩy trần.” Hắn dịu giọng nói, tay khẽ vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt của nàng, ánh mắt ôn nhu đến tận xương.
“Liễu đại ca.” Kiều Kiều khẽ gọi một tiếng, mắt ngấn nước nhìn hắn, dáng vẻ nũng nịu tựa như con thú nhỏ chỉ mong được bảo hộ. Có lẽ là bởi vừa rồi được hắn nghênh tiếp, trong lòng nàng dường như chỉ còn một tâm niệm duy nhất: ở bên hắn, không rời nửa bước. Nàng khẽ ôm chặt lấy hắn, nhỏ giọng khẩn cầu, “Đừng đi, có được chăng? Giờ phút này, ta chỉ muốn được lẳng lặng dựa bên huynh.”
“Nhưng mà, nàng đã quá mệt mỏi.” Liễu Bình An thương tiếc cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng, tiếng nói ôn nhu như suối: “Nên nghỉ ngơi một lát mới phải. Ngoan nào, nghe lời ta, để ta đi chuẩn bị nước rửa mặt. Sau đó, ta sẽ ở lại bên nàng, cùng nàng ngủ một giấc, được không?”
“Thật ư?” Kiều Kiều ngẩng đầu, ngập ngừng cắn môi, nhìn hắn đầy mong đợi.
“Ừ.” Hắn gật đầu.
“Vậy huynh đi đi.” Kiều Kiều buông tay, nhẹ nhàng đẩy hắn ra, mỉm cười dịu dàng nói, “ta sẽ ngoan ngoãn ngồi đây chờ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT