“Hắn…” Trịnh Tá chăm chú nhìn Kiều Kiều, tay siết chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, như muốn truyền sang một tia dũng khí.
Hắn thong thả kể lại mọi chuyện đã xảy ra, thanh âm trong trẻo mà vững vàng, không chút chần chừ.
Nghe xong, Kiều Kiều lặng yên trầm mặc.
Ha... Đào cả đôi mắt người ta, còn có mấy vị nam nhân kia vô tội vạ mất mạng. Nếu nàng đoán không sai, đều là vì nàng mà chết. Quá mức đáng sợ! Một thân tâm tối cuồng dại lại không cách nào tự khống chế, liền phát tiết lên người vô can. Sau cùng còn đổ tội lên đầu nàng, chỉ bằng một câu “ghen tuông” là muốn phủi sạch mọi tội lỗi ư? Thiên hạ này, chính là dung túng cho hạng nam nhân ghê tởm ấy đến thế ư?
“Ta đã rõ.” Kiều Kiều khẽ nói, giọng nói nhẹ tựa làn khói, như tan giữa hư không.
“Kiều Kiều…” Trịnh Tá ánh mắt thâm tình, khẽ siết tay nàng. “Theo ta đi đi.”
“A Tá.” Kiều Kiều cười gượng, sắc mặt trắng bệch, “Không được. Ta như vậy đi theo ngươi, chỉ khiến ngươi thêm phiền lụy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT