Tiễn Lâm lão gia hồi phủ, sắc mặt đạo sĩ Thường Hoán cũng trầm xuống, thần sắc ngưng trọng.
“Tiên trưởng, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?” Trịnh Tá dè dặt lên tiếng.
“Trước hết hãy lặng xem biến chuyển,” Thường Hoán thu tầm mắt về phương xa, giọng nói trầm thấp, “Hồ tiên Cố gia đạo hạnh cao thâm, không thể lấy cứng chọi cứng với bọn họ. Ngày mai, chúng ta sẽ lấy danh nghĩa cố nhân tới thăm viếng Lâm phủ, dò xét một phen.”
Sáng sớm ngày kế, Lâm lão gia tỉnh giấc, trong khoảnh khắc còn ngơ ngác chưa rõ thực hư. Đợi đến khi thần trí dần thanh tỉnh, ông mới nhớ ra đêm qua hình như bị người cưỡng ép mang đi, sau đó gặp hai kẻ tự xưng là đạo sĩ, hành tung cổ quái.
“Phu nhân…” Lâm lão gia day trán, đầu vẫn còn âm ỉ đau, “Chuyện nhờ cậy e là đã có chút tin tức rồi.”
Lâm phu nhân ánh mắt lập tức sáng lên, nắm lấy tay trượng phu: “Thật chăng? Vậy chẳng phải Kiều Kiều có thể cứu được rồi?”
Lâm lão gia ngập ngừng một hồi, nhớ tới hai đạo sĩ kia hành sự quái dị, lại bức bách ông khai ra sinh thần bát tự của ái nữ, trong lòng vẫn thấy có điều bất ổn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play