Ngoài cổng lớn Lâm phủ, yêu mã hí vang từng trận, nổi bật giữa không gian nhộn nhạo là hai thân ảnh run rẩy trong ánh nắng chiều—Lâm lão gia cùng phu nhân, nước mắt lưng tròng nhìn nữ nhi đang chậm rãi bước xuống xe.
“Kiều Kiều…” Lâm phu nhân nghẹn ngào, bước nhanh tới, dang hai tay ôm chặt lấy nữ nhi vào lòng, run rẩy như sợ nàng lại hóa thành ảo ảnh.
Kiều Kiều dịu dàng vỗ về lưng bà, thanh âm mềm nhẹ như gió thoảng: “Nương, hài nhi không sao, thật sự không sao cả.”
“Ừm… ừm…” Lâm phu nhân theo bản năng đáp lại, lệ chưa kịp lau khô đã lại tuôn trào. Nữ nhi còn sống, không hề tổn hại, còn có gì đáng mừng hơn thế?
Một bên, Cố Tô Vũ chắp tay đứng lặng, trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt, song đáy mắt lại hàn ý sâu thẳm như hồ băng giữa đông. Hắn vốn chẳng ưa gì việc Kiều Kiều cùng hai kẻ phàm trần kia quá mức gần gũi, lại càng không thích cái gọi là thân tình loài người kia lấn át tầm mắt nàng.
“Nhạc phụ, nhạc mẫu.” Cố Tô Vũ chậm rãi thi lễ, tiếng gọi tuy lễ độ mà xa cách.
Lâm lão gia cùng phu nhân lập tức cứng người, trong lòng kinh hãi lại không dám biểu lộ ra ngoài. Vị công tử trẻ tuổi tuấn tú trước mặt này… chính là hồ ly tinh đã cưới Kiều Kiều nhà bọn họ ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play