Trong phòng khách, sắc mặt Hoắc Vân Châu trầm xuống đến mức dọa người.
Anh ném bộ đồ ngủ của Hoắc Thanh Vân xuống đất, rồi giẫm thẳng lên đó, như thể chính là đang giẫm đạp lên thể diện và nhân cách của ông ta.
Rất lâu sau, Hoắc Vân Châu khẽ cười lạnh một tiếng, tiếng cười như dao cào qua yết hầu, mang theo mùi máu tanh cùng sự căm phẫn bị đè nén quá lâu.
Đúng lúc ấy, cửa phòng bị người ta đẩy ra.
Người đứng nơi ngưỡng cửa không ai khác chính là Hoắc Thanh Vân — người mà hiện tại Hoắc Vân Châu hận đến tận xương tủy.
“Hoắc Vân Châu, tôi nói rồi mà. Căn nhà này từ nay về sau không chào đón cậu nữa. Vậy mà cậu còn quay về làm gì?” Hoắc Thanh Vân đứng ở đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào con trai mình, giọng nói không mang theo chút ấm áp nào của người làm cha.
Hoắc Vân Châu cũng không chịu lép vế, ánh mắt đối chọi gay gắt, trong đáy mắt tràn đầy oán độc và căm hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT