Thái dương đã lặn sau núi, trong tân phòng cũng đã thắp lên ánh nến mờ mịt. Rõ ràng là đôi đuốc long phượng hỉ lớn thô, nhưng ngọn lửa chỉ sáng lờ mờ, như thể có một tầng lụa mỏng trong suốt che phủ trước mắt, khiến cho mọi thứ trong tầm nhìn đều nhuốm vẻ hư ảo, chẳng rõ thực hay mộng.
Khi Kiều Kiều đang mải miết suy nghĩ vẩn vơ vì chán chường, "Vô Niệm" bưng khay đồ ăn đẩy cửa bước vào.
Dĩ nhiên, người bước vào đâu phải Vô Niệm thật, mà chính là Đông Phương Vũ đã thay y phục của y.
Bệnh tật lâu ngày khiến thân thể Đông Phương Vũ gầy guộc đến đáng thương. Bộ hỉ phục của Vô Niệm khoác lên người hắn trông rộng thùng thình, sắc đỏ tươi rói lại càng làm nổi bật làn da trắng nhợt suy nhược. Song may thay, ánh nến trong phòng quá nhạt, Kiều Kiều cũng chẳng nhìn rõ lắm, tự nhiên không phát hiện được điều khác thường.
“Chắc đói rồi, ăn chút gì đi.”
Lại lần nữa cùng Kiều Kiều ở chung một phòng, Đông Phương Vũ trong lòng vừa mừng vừa sợ. Hắn cố ý đè thấp giọng, sợ chỉ một chút thất thố cũng sẽ khiến mình lộ ra sơ hở trước mặt nàng.
May thay Kiều Kiều chẳng để tâm nhiều đến vậy. Nàng chẳng mảy may nghi ngờ, chỉ mỉm cười ngượng ngùng rồi khẽ gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play