Trong màn mưa buốt giá kéo dài suốt đêm, Thập Diên suýt chút nữa đã trượt chân ngã khi vừa bước xuống xe ngựa. Thân thể nàng mềm nhũn, bước chân khựng lại, sắc mặt tái nhợt, nàng vội vã nhắm mắt lại, lòng thầm chuẩn bị đón lấy đau đớn từ cú ngã.
“Di nương!” – Tình Văn thất thanh kêu lên, tay run rẩy muốn đỡ lấy chủ tử.
Nhưng ngay khoảnh khắc nguy hiểm ấy, một vòng tay vững chãi đã kịp thời ôm chặt lấy nàng từ phía sau. Là Thích Thập Yển. Hắn xoay người cực nhanh, cánh tay siết chặt vòng eo nhỏ nhắn, đem nàng kéo sát vào lòng, thân hình nàng lập tức được bao bọc trong vòng tay ấm áp của hắn.
Thập Diên khẽ cắn môi, nén tiếng thở dốc nghẹn lại trong cổ họng. Nàng chưa từng nghĩ Thích Thập Yển sẽ quay lại, càng không ngờ người kéo lấy nàng trong cơn nguy khốn lại là người ấy. Ngước nhìn lên, ánh mắt nàng lạc vào đáy mắt sâu như hồ nước lạnh của hắn – tĩnh lặng nhưng lại dậy sóng.
Một lát sau, nàng mới chậm rãi hoàn hồn. Nàng không dám tựa lâu trong lòng hắn, chỉ vụng về tự đỡ lấy người, lảo đảo thoát khỏi vòng tay ấy, nhẹ giọng nói:
“Th… thiếp… chân bị tê rần, không đứng vững…”
Lý do đơn giản đến mức có phần buồn cười, nhưng nàng không thể nghĩ được gì hơn để giải thích. Thập Diên e ngại liếc nhìn hắn, sợ rằng chàng sẽ nghĩ nàng cố ý dựa dẫm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play