Ánh trăng nhạt như sương, vắt qua tầng mây mỏng, lặng lẽ đổ bóng cây xuống sân vắng. Trong tĩnh lặng ấy, bước chân nàng nhẹ như gió thoảng, không làm kinh động đến một hầu nhân nào.
Thập Diên men theo cửa sổ bên hông lặng lẽ bước vào. Nàng đứng nơi góc khuất, mắt như thu thủy, lặng yên nhìn người đang nằm trên giường lớn.
Tấm màn lụa rủ xuống, che đi nửa khuôn mặt nam nhân. Hắn vẫn ngủ say như cũ, hơi thở đều đặn, hẳn là chưa hề nhận ra có người đang đứng trong phòng, chăm chú dõi theo từng nhịp thở của hắn.
Xác nhận hắn thật sự đã chìm vào giấc ngủ sâu, Thập Diên không chần chừ nữa. Tay ngọc nâng lên, một châm điểm thẳng vào vị trí sau cổ của Lục Hành Vân, động tác chuẩn xác, nhanh gọn, không mang theo chút do dự nào.
Ngay lập tức, hơi thở của hắn càng thêm chậm rãi, trầm ổn. Một châm này không lấy mạng, chỉ là bảo đảm… lúc sau có đánh trống bên tai, hắn cũng chẳng thể tỉnh.
Có những nỗi uất nghẹn, không nói thành lời, thì phát tiết chính là giải thoát.
Nàng vẫn nhớ lời Tình nương từng dặn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT