Làm nhiệm vụ là nàng, gánh nguy hiểm cũng là nàng, đứng mũi chịu sào giữa chốn phong ba. Nếu nói đến uất ức, chẳng lẽ nàng lại không bằng Chu Thời Dự, vậy mà còn phải nhìn gương mặt như tượng gỗ kia của hắn sao?
Ánh mắt Tình Nương khẽ liếc sang lớp áo lông chồn đang phủ trên đầu gối chủ tử, bất giác nhớ tới Thập Diên. Thành Trường An vào đông lạnh hơn nhiều so với Cù Châu, mà đây lại là lần đầu nàng rời khỏi quê cũ, chẳng biết có chịu được cái rét nơi này hay không.
Có lẽ nỗi lo lắng trong lòng nàng thể hiện rõ ràng đến mức khiến Tư Diễn Thầm cũng nhận ra. Hắn khẽ kéo áo lông chồn xuống, những ngón tay trắng trẻo, xương khớp rõ ràng, khẽ khàng cất giọng:
“Dọc đường nàng ấy lên phía Bắc, có ai được sắp xếp đi theo hỗ trợ hay không?”
Tình Nương sững người một thoáng, mới chợt hiểu ra chủ tử đang hỏi tới Thập Diên, vội gật đầu đáp:
“Tất nhiên là có người đi theo.”
Chỉ là, nha đầu kia lần đầu xuất hành, nàng vẫn canh cánh trong lòng, sợ Thập Diên không tìm được điểm liên lạc tại Xuân Quỳnh Lâu ở thành Trường An.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play