Người người ngoài kia đều phải vung tiền để mua chút yên ổn, Xuân Quỳnh Lâu cũng chẳng thể đứng ngoài cuộc. Thế nhưng mỗi khi phải đưa bạc đi, lòng Tình Nương như bị dao cắt, đau từng tấc ruột gan. Bao năm cực khổ tích cóp, bạc ấy đâu dễ kiếm?
Một phòng đầy các cô nương cần chăm chút, phải học lễ nghĩa cầm kỳ thi họa, đi đến đâu cũng cần đến tiền. Thế đạo loạn lạc, thiên hạ chẳng còn phân được ai là quan, ai là giặc.
Tình Nương mặt mày u uất ngồi xuống, rót hai chén trà đã nguội lạnh. Thập Diên thở dài trong lòng, khẽ liếc nhìn Cố Uyển Dư. Hai người chỉ yên lặng nhìn nhau, chẳng ai dám mở lời vào lúc này, sợ chẳng may lại khơi thêm nỗi bực bội trong lòng bà.
Phải một lúc lâu, Tình Nương mới từ từ thở ra một hơi dài, dằn xuống cơn giận, mắt đảo qua một lượt, cuối cùng dừng lại trên người Thập Diên. Bà nhướng mày, chất giọng có phần nghiêm khắc:
“Ngươi thật sự muốn đi theo Lục Hành Vân?”
Căn phòng thoắt chốc chìm vào yên lặng.
Thập Diên hơi ngẩn ra. Nàng không ngờ Tình Nương lại nói thẳng ra chuyện này. Nhưng nghĩ kỹ lại, nàng cũng chẳng lấy làm lạ.
Trước đây, nàng từng ngầm để lộ chuyện muốn dựa vào Lục gia chuộc thân, cũng từng nhắc đến Thích gia. Tình Nương xưa nay đâu phải người đơn giản, chỉ cần có ý muốn tra xét, át hẳn sẽ dò được ý đồ thật sự của Lục gia.
Thập Diên chưa từng nghi ngờ khả năng dò tin tức của Tình Nương. Ngay cả tin tức về Lục gia cũng có thể dễ dàng biết được, đủ thấy sự việc này kỳ thực chẳng phải bí mật gì quá lớn, chỉ là xưa nay Tình Nương chưa đặt tâm suy xét.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play