Hắn im lặng thật lâu, rồi thở dài một hơi. Thập Diên không hiểu hết, nhưng nàng nghe rõ hắn nói:
“Lương thúc, đưa họ lên đi.”
Mấy lời ngắn gọn ấy như là một tia hy vọng, khiến nàng và nương đón nhận một cơ hội mới để sống.
Theo chân thị vệ, bọn họ sợ hãi, không dám lại gần. Cả một đoàn người đưa nương và nàng lên xe ngựa, thẳng tiến vào thành.
Mấy ngày tiếp theo, cuộc sống của Thập Diên như bước vào một giấc mơ. Nàng chưa bao giờ biết rằng trên đời lại có những căn phòng đẹp đẽ như vậy, cũng chưa bao giờ tưởng tượng được có thể ăn những món ăn ngon đến thế. Nhưng Thập Diên và nương không dám vui mừng thái quá, họ chỉ biết làm theo, không dám mơ mộng gì thêm.
Một hôm, nương bỗng nhiên phát bệnh, sốt cao liên tục không dứt.
Quý nhân nghe thấy, lập tức gọi đại phu đến. Thập Diên ngồi bên giường nương, đôi mắt đẫm lệ, nàng sợ hãi không nói thành lời, sợ rằng nương sẽ không qua khỏi, và nàng sẽ phải một mình đối mặt với thế giới này.
Bỗng một người hỏi nàng:
“Ngươi mấy tuổi? Tên là gì?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play