Quả là trùng hợp hiếm có, mọi sự lại đồng loạt đổ dồn về cùng một nơi.
Phía sau hắn là một hồ nước lạnh, hơi nước mờ nhạt như khói trắng, tựa hồ không thể nhìn thấy. Mặt đất quanh hồ bị sương lạnh phủ lên một tầng băng mỏng, rét buốt thấu xương. Giữa làn nước lạnh căm căm ấy, một nữ tử mình khoác tầng sa mỏng đang ngâm mình, xiêm y đã bị nước lạnh thấm ướt, dán chặt lấy thân hình gầy gò của nàng. Sắc mặt cùng đôi môi nàng tái nhợt đến đáng sợ, trông như thể cả người sắp tan biến trong làn nước giá buốt ấy.
Nhạc Phú Sơ khẽ chỉnh lại dáng ngồi, hắn xoay người, dịu giọng hỏi:
– Tỷ tỷ lạnh không?
Thập Diên lạnh đến nỗi chẳng còn cảm giác, thân thể như chẳng thuộc về mình. Từ ngày bị Nhạc Phú Sơ mang về, cũng đã tròn nửa tháng. Trong khoảng thời gian đó, hắn đã gieo không biết bao nhiêu loại cổ trùng vào người nàng. Vài hôm trước, hắn thẳng tay đặt nàng vào hồ băng này, rồi mỗi ngày chỉ hỏi một câu: “Tỷ tỷ có lạnh không?”
Ngữ điệu thì dịu dàng, thái độ lại chẳng khác gì một đệ đệ hiếu thuận quan tâm tỷ tỷ của mình.
Mới đầu, nàng thực sự không cảm thấy lạnh. Trái lại, trong cơ thể còn như có lửa thiêu đốt. Nhưng chỉ chốc lát sau, hơi nóng ấy tắt lịm, để lại cái lạnh như lưỡi dao cắt thẳng vào da thịt. Lạnh nóng xen kẽ, hết lớp này đến lớp khác, hành hạ nàng như lột da róc xương. Cơn đau ấy khiến Thập Diên muốn ngất đi, lại không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT