Sáng hôm sau khi tỉnh giấc, Thập Diên liền nghe thấy bên ngoài có tiếng nói chuyện truyền vào. Nàng khoác áo ra cửa, vừa vặn nhìn thấy người đang cùng công tử trò chuyện.
Trời đầu xuân, không khí sớm đã dần ấm. Người kia phe phẩy chiếc quạt xếp trong tay, một thân áo dài màu xanh nhã nhặn, dung nhan ôn hòa như ngọc, phong thái thong dong. Trên môi hắn là nụ cười quen thuộc tựa nắng ban mai.
“Sớm an, Thập Diên cô nương.”
Người ấy chính là Sầm Mặc.
Vì đứng gần cửa, hắn là người đầu tiên trông thấy nàng. Sau đó, Tư Diễn Thầm cũng nhẹ nghiêng đầu, ánh mắt dừng lại nơi nàng, mang theo vài phần dịu dàng khó giấu.
Thập Diên theo bản năng đứng bên cạnh công tử, hơi cúi đầu đáp lễ, ánh mắt lại lướt nhìn chén trà trước mặt Tư Diễn Thầm. Nhìn thấy nước trà đã nguội, nàng liền theo thói quen rót lại một chén mới cho chàng.
Hành động tự nhiên ấy lọt vào mắt Sầm Mặc, khiến hắn khẽ nhướng mày, ý cười nơi khóe môi sâu hơn một chút. Hắn nhấp ngụm trà lạnh trong chén, nhẹ tặc lưỡi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT