Mi đen như mực tàm, da trắng ngần như tuyết sương đọng sớm mai, tóc dài được búi lên tùy ý bằng một chiếc ngọc trâm đơn sơ. Vài sợi tóc rối buông lơi bên má, tạo nên vẻ đẹp mơ hồ mà kiều diễm, khiến người đối diện chỉ nhìn thôi cũng khó lòng rời mắt.
Nàng không còn khoác lên mình bộ xiêm y dân thường từng theo xuống núi, mà thay bằng chiếc váy lụa màu lam nhạt. Dù không phải gấm vóc đắt tiền, cũng không phải dệt từ tay nghề tinh xảo, nhưng lại vừa vặn ôm lấy dáng hình yểu điệu của nàng. Bộ y phục ấy là do hắn, nhân lúc nàng say ngủ, sai tiểu nhị trong khách điếm mang đến đặt trước cửa phòng nàng.
Nhìn nàng lúc này, bất cứ ai cũng sẽ nghĩ nàng là tiểu thư nhà quyền quý, từ nhỏ được nuông chiều nâng niu trong nhung lụa. Chẳng ai có thể tưởng tượng nổi, nàng từng một thân một mình vượt qua tầng tầng mây mù rắn độc, bước lên Thanh Vân Sơn đầy hiểm trở.
Sau bữa ăn đơn sơ, Thập Diên nghiêng đầu nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, khẽ chau mày:
“Bao giờ thì chúng ta tiếp tục lên đường?”
Giang Kiến Quyên ngồi phía sau, mắt trợn tròn đầy vẻ bực bội:
“Hắn trả cho nàng bao nhiêu tiền mà khiến nàng liều mạng thay hắn như thế? Cả nghỉ ngơi một chút cũng không cho phép người ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT