“Thương Thương.”
Nghe tiếng gọi từ sau lưng, lòng A Thương cũng căng thẳng theo.
Hỉ Hỉ, Vu Chúc và cả Vô Sương cũng thường gọi nàng là Thương Thương, nàng vốn chẳng cảm thấy có gì lạ.
Chỉ là, khi hai chữ Thương Thương được thốt ra từ miệng Tạ Hành Ngọc lúc này, lại mang theo vài phần dụ hoặc mê người. Rõ ràng chỉ là một cách xưng hô rất đỗi bình thường, nhưng không hiểu sao khi được hắn gọi lên, lại hoàn toàn khác biệt so với người khác.
Bắt đầu từ khi nào nhỉ?
Tạ Hành Ngọc bắt đầu không gọi nàng là A Thương nữa, mà là Thương Thương.
Kiếp trước, Tạ Hành Ngọc rất hiếm khi gọi tên nàng, bất kể là A Thương hay Thương Thương, có lẽ vì chỉ cần quay đầu lại, hắn đều sẽ thấy nàng đứng bên cạnh mình, hắn không cần gọi, nàng cũng sẽ chủ động bước tới bên hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play