“Không cần đâu, không cần đâu, không dám làm phiền chư vị.” Huyện lệnh Ôn liên tục xua tay từ chối: “Ta đã tìm được người thích hợp để trừ yêu rồi, không làm phiền các vị nữa.”
Tên thị vệ đứng bên cạnh huyện lệnh không biết đã nói gì với ông ta, chỉ thấy ông ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong ánh mắt chợt hiện lên vài phần ôn nhu:
“Chư vị tiên nhân cứ tự nhiên, nếu không vội trở về thì có thể ở lại trấn An Ninh thêm vài ngày cũng được. Vũ Tứ, hãy sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho chư vị tiên nhân.”
“Dạ.” Thị vệ Vũ Tứ gật đầu làm động tác mời, “Tiên nhân đã đi đường dài, xin mời đến phủ nghỉ ngơi trước đã.”
Văn Tướng Lễ nhìn thấy huyện lệnh bước đến trước một cỗ xe ngựa, rèm xe bị gió thổi vén lên, để lộ một nửa khuôn mặt nghiêng của một nữ tử, liền hỏi: “Người đó là ai?”
Vũ Tứ thành thật đáp: “Đó là phu nhân của huyện lệnh đại nhân, huyện lệnh và phu nhân rất ân ái.”
Hứa Tri Duyện nhận ra nét mặt của Văn Tướng Lễ có chút không đúng, liền khẽ hỏi: “Sao vậy?”
“Có yêu khí.” Văn Tướng Lễ đáp.
Nghe xong câu này, sắc mặt mấy người xung quanh đều thay đổi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play