A Thương bước đi trên con phố vắng vẻ, nàng chợt cảm thấy có vật gì rơi nhẹ lên mặt mình.
Nàng khẽ đưa tay ra, đầu ngón tay chạm phải một tầng ướt lạnh. Tưởng là nước mắt mình rơi, cho đến khi một giọt, hai giọt, ba giọt… rồi vô số giọt nước đua nhau rơi trên gương mặt nàng.
Nàng hơi ngẩng đầu lên, tùy ý để mưa lớn trút xuống khuôn diện.
“Trời… đổ mưa rồi…”
A Thương vươn tay ra, khẽ thì thầm như đang độc thoại.
Thảo nào… thảo nào nàng vừa rồi còn ngỡ mình đang khóc. Nàng nhớ rõ, nước mắt khi ở đèn dẫn hồn đã sớm khô cạn, sao có thể còn rơi được nữa?
Phải rồi…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT