A Thương: “Chi Niệm, gọi là Thẩm thúc thúc.”
Nghe vậy, tiểu cô nương đang vui vẻ gặm bánh bao liền ngẩng đôi mắt xinh đẹp lên, hướng về phía Thẩm Minh Thần cất tiếng ngọt ngào: “Thẩm thúc thúc hảo.”
Thẩm Minh Thần nghe giọng nói trẻ con mềm mại, nhìn gương mặt khả ái của tiểu cô nương, nhất thời không dám tin là hài tử của Tạ Hành Ngọc và A Thương.
Bất quá, tuy có đáng yêu thật, nhưng hắn nào phải hạng người thấy tiểu oa nhi dễ thương là mềm lòng đâu.
Thẩm Minh Thần cố ý nghiêng mặt làm ngơ, chẳng thèm đáp lời, lại đưa mắt nhìn sang A Thương, khẩu khí mang theo vài phần châm chọc:
“Thế nào? Con yêu hạc kia chẳng phải đi cùng ngươi sao?”
Thẩm Minh Thần đâu dễ quên cái ngày mười năm trước ngày Tạ Hành Ngọc chết khi A Thương hôn mê bất tỉnh, vẻ khẩn trương của con yêu hạc kia, thật chướng mắt không sao tả nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play