“Cái kẻ say rượu ban nãy là Thái tử?” Minh Tử Khiêm nhìn cỗ xe ngựa khuất dần nơi cuối đường, kinh ngạc thốt lên: “Thật… thật sao?”
A Thương khẽ đưa tay xoa cổ tay bị nắm đau, đáp: “Có lẽ là thật.”
“Ta cứ ngỡ rằng trong kinh thành có long khí của Thiên tử trấn áp, sẽ không dễ gì gặp phải yêu ma quỷ quái, ai ngờ lại gặp phải một kẻ say rượu điên khùng.” Minh Tử Khiêm thấp giọng lầm bầm.
Nghe hắn nói vậy, A Thương rốt cuộc không nhịn được mà bật cười, nàng nhẹ vỗ tay hắn một cái, cười bảo: “Được rồi, ca ca, ta không sao, chúng ta về thôi.”
Một tiếng “ca ca” kia, tuy bây giờ hai người giả làm huynh muội, nhưng Minh Tử Khiêm nghe nàng gọi một tiếng “ca”, vành tai liền khẽ ửng đỏ.
Bóng dáng hai người càng lúc càng xa, nhưng nơi góc tối vẫn có một đôi mắt dõi theo A Thương không rời, như bóng với hình, chưa từng dứt khỏi thân ảnh nàng nửa khắc.
Trên đường đi, A Thương chợt cảm thấy một luồng khí lạnh rợn người chạy dọc sống lưng, dường như bị ai đó chăm chăm nhìn vào. Nàng bất giác dừng bước, quay đầu nhìn lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play