Ôn Tri Lễ trông thấy nữ nhân kia ném ngọc bội về phía mình, mi tâm khẽ nhíu, song ngọc bội kia còn chưa kịp chạm vào mặt hắn, liền bị một tầng kết giới vô hình chắn lại. Ngọc bội lập tức rơi xuống đất, vỡ làm hai nửa.
Đối với hành vi vô lễ đến cực điểm của nữ nhân ấy, Ôn Tri Lễ càng thêm khinh miệt, hắn vừa định mở miệng chất vấn nàng là nghe ai xúi giục mà dám cả gan vu oan cho hắn, ánh mắt bỗng nhiên lướt qua ngọc bội đang vỡ nát dưới đất. Khi trông thấy hoa văn khắc trên đó, sắc mặt hắn khẽ biến.
Ngọc bội này…
Ôn Tri Lễ chăm chú nhìn hình hoa văn quen thuộc trên ngọc bội, chỉ thoáng qua liền nhận ra đây chính là ngọc bội mà hắn từng đánh mất.
“Ngọc bội này ngươi lấy từ đâu?” Ánh mắt hắn hướng về phía Yên Tiểu Ngọc cách đó không xa, trong con ngươi lãnh đạm lộ ra hàn ý thấu xương. Ánh mắt hắn nhìn nàng ta như đang nhìn một kẻ hoàn toàn xa lạ.
Yên Tiểu Ngọc trông thấy vẻ xa cách giả vờ không quen biết của hắn, lòng đã sớm lạnh như tro tàn, bật cười lạnh lùng:
“Ôn đạo quân cần gì phải làm ra vẻ như vậy? Ta đến đây chỉ là muốn ngươi cho ta một lời công đạo. Nếu ngươi không còn thích ta, muốn thay lòng đổi dạ, thì cứ nói thẳng, Yên Tiểu Ngọc ta tuy là yêu, nhưng cũng không phải kẻ quấn lấy chẳng buông. Cớ sao lại làm như chưa từng gặp ta bao giờ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT