Chương 6
Phóng Hạc lâu là tửu lầu cao nhất kinh thành, nghe nói được xây dựng phỏng theo Hoàng Hạc lâu ở Giang Nam, cao năm tầng. Ngày thường buôn bán tấp nập, đến những dịp lễ hội thích hợp để ra ngoài ngắm đèn như Tết Nguyên Tiêu, Tết Trung thu, thì không phải cứ có tiền là vào được, bởi các vị trí đã sớm được quan lại quyền quý đặt trước.
Đứng càng cao, nhìn càng xa, nhưng muốn đứng cao thì phải leo lầu.
Đường Du là tiểu thư khuê các, một tháng nhiều lắm cũng chỉ ra ngoài vài lần để thăm hỏi họ hàng thân thích, tuy không đến mức yếu đuối mong manh, nhưng cũng là thân thể ngọc ngà quý giá. Leo đến tầng ba, nàng đã thở hổn hển. Ánh hoa đăng trên đầu tỏa ra thứ ánh sáng dịu nhẹ, dưới ánh đèn, má cô nương ửng hồng, hơi thở gấp gáp, tựa như đóa hải đường nở về đêm, trông thật đáng thương.
Vệ Chiêu đến bên cạnh nàng, hạ giọng nói: “Để ta đỡ muội.”
Đường Du lắc đầu, đứng tại chỗ nghỉ một lát, nhìn lên trên rồi lại liếc nhìn hai tên thị vệ đang theo không xa không gần ở tầng hai, nàng nhíu mày nói: “Đi thôi.” Dứt lời, nàng bước lên bậc thang gỗ trước mặt.
Vệ Chiêu sợ nàng kiệt sức mà hụt chân ngã, bèn chu đáo đi ngay sau. Nhìn biểu muội từng bước leo lên một cách không mấy thoải mái, rồi nghĩ đến Tống Khâm, kẻ đã ép buộc họ đến đây ngắm đèn, đôi mắt đen của Vệ Chiêu càng thêm u ám.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT