Đêm nay là Minh Hồ gác đêm. Rạng sáng, Minh Khê ngáp một cái lười biếng đi về phía thượng phòng, chuẩn bị lát nữa hầu hạ hai vị chủ tử, nhưng vừa rẽ qua hành lang, liền thấy Minh Hồ đang đứng trong sân, lặng lẽ luyện công phu, động tác như nước chảy mây trôi. Minh Khê ngơ ngác dừng bước, khó có thể tin mà nhìn người chị em cách đó không xa.
Nàng ta quả thực cần mẫn hơn mình, nhưng cũng chưa từng dậy sớm như hôm nay.
Vừa định hỏi, từ cửa sổ thượng phòng bỗng nhiên vọng ra một tiếng “Vương gia” vỡ vụn, giọng nói nũng nịu uyển chuyển, như chim oanh non trong tổ cầu mẹ mớm mồi, vỗ vỗ đôi cánh nhỏ cầu chim mẹ mau đem thức ăn trong miệng cho nó, lại giống như bị chim mẹ bắt lên trời ép học bay, chim non mệt lả, nũng nịu cầu chim mẹ cho nghỉ một lát.
Nhưng Minh Khê biết, bên trong không có chim oanh, chỉ có một tiểu cô nương dung mạo như tiên, cùng với một vị Vương gia trẻ tuổi khí thịnh, thân thể cường tráng.
Trẻ tuổi khí thịnh… Vương gia tuy đã hai mươi bảy, có người thành thân sớm ở tuổi này đã làm cha, nhưng Vương gia trông không khác gì người hai mươi tuổi, hẳn là cũng được coi là trẻ tuổi?
Bên trong âm thanh đứt quãng, Minh Khê cúi đầu ngồi xuống chiếc ghế dài bên hành lang, cố gắng suy nghĩ lung tung, để khỏi bị bên kia hấp dẫn.
Lần chờ đợi này, lại chờ non nửa canh giờ, trời đã sáng hẳn, xác định bên trong thật sự đã yên tĩnh, Minh Khê, Minh Hồ lặng lẽ đến nhà chính, chờ nghe gọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT