“Cô nương, đây là thuốc mỡ Vương gia bảo bọn nô tỳ chuẩn bị.” Buổi sáng Minh Khê, Minh Hồ vào hầu hạ, Minh Khê vén rèm, đưa bình sứ trắng trong tay cho tiểu cô nương đang ngồi bên trong giường. Đường Du còn chưa phản ứng lại, Minh Khê mặt có chút đỏ, thấp giọng nói: “Cô nương nếu còn cảm thấy không thoải mái, dùng một chút cái này đi.”
Đường Du đã hiểu.
Nàng yên lặng nhận lấy bình sứ, nghỉ ngơi một ngày, bây giờ trên người đã không còn đau, phía dưới tuy rằng không khỏe, nhưng cũng tốt hơn hôm qua rất nhiều, nhưng đồ vật để lại, sau này có thể lại dùng.
Một mình dùng bữa sáng, Đường Du chơi với Nguyên Bảo một lát, gọi Minh Khê chuẩn bị giấy bút, nàng phải viết thư trả lời cho phụ thân.
Tiểu cô nương hiếm khi có tâm tư làm chút chuyện để khuây khỏa, Minh Khê vội vàng đi chuẩn bị.
Giữa trưa Tống Khâm không về, Đường Du yên tâm ngủ trưa, sau khi tỉnh lại trên người liền cảm thấy như ngày thường. Nguyên Bảo hiếu động, Đường Du mang nó đến hoa viên nhỏ phía sau Bên Sông Đường đi dạo, vòng đến con đường nhỏ có trúc xanh gần tường, chợt nghe ngoài tường truyền đến hai tiếng chó sủa non nớt. Đường Du sửng sốt, Nguyên Bảo đã chạy nhanh đến bên tường, “gâu gâu gâu” sủa một hồi.
Con chó bên ngoài không cam lòng yếu thế, yên tĩnh một lát, cũng sủa lên, nghe tiếng, đồng dạng chạy đến đầu tường này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play