Hấp tấp bước ra khỏi cửa Cảnh Nhân Cung, Bội Quân hừ nhẹ một tiếng, liền quay người, men theo con đường nhỏ ven tường hướng về Diên Hi Cung mà đi.
Tập Thu dè dặt đỡ lấy nàng, trong lòng còn vương vất lo lắng, thấp giọng thưa:
"Nương nương, hôm nay người trước mặt bao kẻ như thế khiến Hoàng hậu mất mặt, chỉ sợ… chỉ sợ Hoàng thượng trách tội a. Người không ngại hậu cung dòm ngó, nhưng Hoàng thượng liệu có vì thế mà sinh giận chăng?"
Bội Quân không buồn ngoảnh đầu lại, chỉ khẽ cười một tiếng khinh thường:
"Ngươi sợ cái gì? Ta là người mang long chủng, có kiêu một chút cũng là lẽ đương nhiên. Ta đây vốn chẳng phải loại chịu uất ức cúi đầu, lại càng không để mặc cho Hoàng hậu âm thầm chèn ép, hay mấy kẻ như Hoàn tần khinh thường ta. Hoàng thượng yêu ta như vậy, há lại vì chút chuyện cỏn con này mà giận ta sao?"
Vừa nói dứt, bước chân nàng cũng vừa chạm ngưỡng cửa chính điện Diên Hi Cung, giương mắt nhìn lên liền bắt gặp một thân ảnh quen thuộc — nam tử ngồi lặng lẽ nơi mép giường, áo bào chưa cởi, đôi mắt nửa cười nửa nghiêm khắc nhìn thẳng vào nàng.
Trong khoảnh khắc, tiếng cười của Bội Quân ngưng bặt, thần sắc có phần kinh ngạc. Nàng chớp mắt mấy lần, chột dạ mỉm cười, đẩy tay Tập Thu ra, liền lật đật bước nhanh về phía trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play