Chốc lát sau, Hoa phi khẽ vuốt mái tóc búi tinh xảo hoa mỹ, cũng thong dong bước vào điện, dáng vẻ ung dung, không vội không hoảng.
“Nương nương đây không phải thật sự quá kham khổ rồi sao?” Nàng cười khanh khách, ánh mắt mang theo vài phần giảo hoạt, “Thần thiếp thấy Cảnh Nhân Cung này thật sự không thuận phong thủy, chẳng bằng... để thần thiếp cùng Tuyên phi muội muội bớt chút sức, vào tâu Hoàng thượng, thỉnh Người cho nương nương dời sang chỗ khác, phòng xá mới mẻ, cũng dễ dưỡng thân tâm hơn.”
Nghe vậy, Tuyên phi liền nhướng mày cười rộ, nương theo lời Hoa phi mà tiếp lời, giọng nói mềm mại nhưng đầy gai góc:
“Hoa tỷ tỷ nói rất có lý a. Hoàng hậu nương nương, chẳng phải thần thiếp bất kính, nhưng quả thật Cảnh Nhân Cung này... đơn sơ đến mức khiến người ngoài nhìn vào cũng không khỏi chua xót thay.”
Hoa phi giả vờ ngạc nhiên, khẽ nhướn môi cười:
“Ai mà nói không phải đâu...”
Hai vị sủng phi này một lời tung, một lời hứng, lập tức khiến điện Cảnh Nhân trở nên yên tĩnh dị thường. Chư phi ngồi hai bên đều như chim sẻ gặp sương, vội cúi đầu, không ai dám hó hé nửa lời. Ngay cả Chân tần cũng len lén dời mắt đi, làm ra vẻ kinh ngạc e dè. Mà sắc mặt Hoàng hậu thì sớm đã trắng bệch, chiếc mặt nạ hiền từ suýt nữa bị lột trần tại chỗ. Ngực nàng tức tối cuồn cuộn, khí nóng dâng lên từng đợt, phải gắng dùng hết thảy sự tự chủ cả đời mới không lập tức trở mặt phản kích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play