Bà nội Cố nhìn thấy Bạch Mỹ Ngọc, cũng cười một cái: “Ngồi đi.”
Bạch Mỹ Ngọc ngày thường còn ổn, nhưng nếu như có nhiều người một chút, sẽ bắt đầu thấy thiếu tự tin.
Cô ấy gật đầu, đi đến trước mặt bà nội Cố, đặt quà cáp mang tới đây lên bàn rồi bảo: “Hôm nay tới quấy rầy, cháu có mang theo chút quà ạ.”
Mẹ Cố cũng đã tiếp xúc với Bạch Mỹ Ngọc vài lần, nhưng lại không mấy thân thiết.
Hôm nay thấy thế này, quả thật cô bé nay rất hiểu lễ nghĩa.
Bà cười tủm tỉm nói: “Quấy rầy gì chứ, mau ngồi, mau ngồi đi, Tứ Dụ, con rót cho Tiểu Bạch một chén nước đã, ngồi thêm một lát là cơm canh tươm tất cả rồi.”
Khương Minh Trà cũng lặng lẽ đi ra từ phòng bếp, nháy mắt một cái với Bạch Mỹ Ngọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT