Bên trong miếu cổ, sau nghi lễ thứ hai đầy ám ảnh, không khí càng trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
Nghi thức ấy kết thúc với một người mất mạng hoàn toàn, thân xác vỡ vụn để lại nỗi ám ảnh không nguôi, và một người khác thì nằm bất động trong góc phòng, không còn khả năng cử động hay phản ứng. Chỉ có Huyền là người duy nhất bước ra khỏi căn phòng ấy mà vẫn còn nguyên vẹn, máu dính trên tay, mồ hôi đầm đìa, nhưng ánh mắt vẫn tỉnh táo.
Ai nấy đều nhìn cô với nhiều cảm xúc lẫn lộn: thảng thốt, ngạc nhiên, nghi ngờ... nhưng cũng chẳng ai dám hỏi gì. Sự yên lặng bao trùm, chỉ còn tiếng bước chân nặng nề vang lên khi bà lão tiếp tục lên tiếng.
> “Nghi lễ thứ ba: Trần Vỹ, Minh Khoa.”
Lần này, chỉ có hai người bước vào nghi thức. Trần Vỹ—người đàn ông điềm tĩnh, trầm mặc nhưng đầy tỉnh táo. Và Minh Khoa—cậu học sinh trung học dáng người nhỏ thó, đôi mắt vẫn còn hoảng sợ từ nghi lễ đầu tiên.
Họ bước vào căn phòng nghi lễ thứ ba trong ánh mắt dõi theo căng thẳng của những người còn lại. Đặc biệt là Huyền—cô giữ ánh mắt chăm chú nhìn Trần Vỹ, cảm thấy anh là một trong số ít người vẫn còn lý trí rõ ràng.
Khi cánh cửa nghi lễ khép lại, một lần nữa ánh nến đỏ được thắp sáng trong gian phòng. Không khí lập tức trở nên lạnh hơn, đặc quánh, như thể những linh hồn trong bóng tối đang nín thở chờ đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT