Bùi Tri Chi lạ lùng nhìn Ngụy Hằng mấy lượt. Nàng nhận ra, Ngụy Hằng dường như đã thay đổi rất nhiều. Giống như, giống như không còn ngang ngược bá đạo như trước nữa.
Liên tiếp uống vài chén, chốc lát sau Bùi Tri Chi đã thấy trước mắt nam nhân bắt đầu có bóng hình chồng chập. Thấy nàng mặt đỏ bừng, hai mắt mơ màng, Ngụy Hằng nuốt nước miếng, yết hầu lên xuống mấy cái. Hắn đã lâu lắm rồi không chạm vào nàng.
“Ta không uống nữa, không thể uống...”
Bùi Tri Chi đẩy chén rượu trên bàn, mơ màng nằm gục xuống bàn đá. Mới mấy chén đã say, bảo đừng ham rượu mà không nghe lời, Ngụy Hằng bất đắc dĩ cười khẽ. Hắn đứng dậy, hai tay chống trên bàn đá, lặng lẽ nhìn nàng một lát. Ánh mắt từ hàng mi khẽ run của nàng từ từ hạ xuống, dừng lại trên đôi môi hồng nhuận. Thấy nàng khẽ mấp máy môi, đôi mắt Ngụy Hằng càng thêm đỏ đậm. Hắn cúi người xuống, đặt một nụ hôn lên khóe miệng nàng.
Một nụ hôn không thể thỏa mãn hắn, hắn ôm người lại hôn thật lâu, cho đến khi người phụ nữ trong lòng nhíu mày kháng cự, hắn mới dừng động tác. Ôm nàng một lúc, kiềm chế dục vọng trong lòng, hắn mới bế bổng người lên, ôm ra khỏi Thính Vũ Các, đi về phía Thanh Phong Uyển.
Vô Ngân trốn trên nóc nhà, nhìn Ngụy Hằng làm mọi chuyện với Bùi Tri Chi, không kìm được một cổ tức giận bùng lên. Bùi Tri Chi giờ đã là tẩu tẩu của Ngụy Hằng, Ngụy Hằng không nên tiếp tục ôm giữ tâm tư đồi bại như vậy với nàng, nếu chuyện truyền ra ngoài, thanh danh của Bùi Tri Chi sẽ bị hủy hoại. 
Vô Ngân siết chặt nắm tay, trong lòng không vui, nhưng lại không biết mình có thể làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play