Cảm nhận được có người chạm vào mình, Bùi Tri Chi từ từ mở mắt, vừa vặn đối diện với ánh mắt mang theo ý cười của Vô Ngân, còn có tay hắn vẫn chưa kịp thu lại.
Thấy nàng tỉnh, Vô Ngân vội vã rụt tay, luống cuống mở miệng:
“Thật xin lỗi, đã đánh thức nàng.”
Bùi Tri Chi nghi hoặc nhìn hắn, theo bản năng sờ mặt mình.
Vô Ngân đứng dậy, mang chậu nước đặt lên giá:
“Rửa mặt một chút rồi ngủ tiếp, bằng không sẽ ngủ không yên.”
Bùi Tri Chi thu hồi ánh mắt, đi qua rửa mặt. Khi nàng cầm lấy giẻ lau trên chậu, mới phát hiện vật trong tay không phải vải thô bình thường, mà là một chiếc khăn tay bằng lụa mềm mại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play