Hiện trường lúc này không chỉ có hai người bọn họ, mà còn bao ánh mắt đang dõi theo. Khi tay bị bất ngờ nắm chặt, Bùi Tri Chi liền cứng đờ cả người, sau đó lập tức vùng khỏi tay Ngụy Hằng bằng một lực dứt khoát.
Tay bị hất ra, Ngụy Hằng chỉ cười nhạt thu lại tay, đầu ngón tay khẽ day nhẹ, trong lòng thầm nghĩ: “Thật mềm.”
May có vở diễn đang được trình bày giữa đại điện, nếu không động tác giữa bọn họ e rằng đã bị người khác nhìn thấy rõ.
Nhược Tuyết ngồi xuống bên cạnh Ngụy Hằng, thấy hắn từ đầu đến cuối không liếc mình lấy một lần, trong lòng sinh ra không cam, một hồi lâu mới lấy dũng khí lên tiếng:
“Đã lâu không gặp, không ngờ lại tương phùng nơi này.”
Ngụy Hằng còn đang đắm chìm trong niềm vui mới vừa rồi khi được nắm tay nữ nhân, nghe tiếng nàng nói, chỉ hờ hững liếc qua một cái, không có chút phản ứng.
Nhược Tuyết vốn đầy mong đợi, thấy hắn chẳng mảy may để tâm đến mình, ý cười trên mặt cũng nhạt dần, thay vào đó là vẻ u sầu lộ rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play