Sáng sớm hôm sau, tất cả đệ tử tham gia đại bỉ của tiên môn đều phải tới Hàn Lai Phong tập hợp.
Liên Mộ cả đêm nằm mơ, trong mơ giết ma thú đến tận hừng đông, lúc tỉnh dậy thiếu chút nữa không phân rõ đâu là thực, đâu là mơ. Phải đến khi bị Lục Đậu véo một cái, nàng mới hoàn hồn lại.
Thu dọn xong hành lý, Liên Mộ ra cửa. Sau khi dạy dỗ cái tên kia tối qua, đêm nay quả thật yên tĩnh hơn nhiều. Mở cửa ra, cả đất trời một màu trắng xóa — hóa ra đêm qua lại đổ tuyết cả đêm.
Trên con đường mòn dẫn tới các phong khác, có một hàng dấu chân sâu cạn không đều, hình như đã in từ trước, giờ bị lớp tuyết mới phủ mỏng lên.
Còn cả một canh giờ nữa mới đến giờ tập hợp, Liên Mộ vừa đi vừa gặm Bổ Linh Đan, trông chẳng có chút gấp gáp nào.
Hôm nay lạnh hơn mấy hôm trước, băng tuyết phủ trắng cành tre khắp nơi. Nhưng gian trúc xá đối diện nhà nàng lại chẳng bị ảnh hưởng gì, ngay cả nóc nhà cũng sạch bóng, không có lấy một mảnh tuyết.
Chắc là cái tên kia lại quay về rồi.
Liên Mộ hiếu kỳ nhìn thêm mấy lần, phát hiện trước thềm nhà đối phương có một người tuyết to bằng bàn tay.
Ban đầu nàng chỉ định đi ngang qua, chẳng có hứng thú với mấy thứ vụn vặt. Nhưng mà... cái người tuyết kia thật sự quá xấu. Hình dáng méo mó, ngũ quan méo mó, đập vào mắt nàng liền thấy chướng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT