“Cô nương, chúng ta đến nơi rồi.”
Liên Mộ theo Vi Sinh Minh xuyên qua một lớp kết giới, tiến vào bên trong một hang động. Đập vào mắt là rất nhiều người dân mặc vải thô, tụ lại thành nhóm, ai nấy sắc mặt đều trắng bệch.
Nàng vừa bước vào, lập tức khiến cả hang động xôn xao. Dương Linh Linh phải dỗ dành họ một lúc lâu, mọi người mới dần ổn định lại.
Ánh mắt Liên Mộ đảo qua từng người, quả nhiên đúng như lời Vi Sinh Minh nói, phần lớn đều đã bị ma ấn đánh trúng. Trong số đó có không ít người đang ở giai đoạn cuối khi ma khí xâm nhập cơ thể. Vì là phàm nhân, không có linh lực để hấp thu, đám ma thú chỉ có thể hút lấy huyết nhục của họ. Ở một góc sâu trong hang, mấy thi thể nằm im bất động, da thịt đều đã bị hút cạn, chỉ còn một lớp da mỏng bọc lấy bộ xương khô.
Liên Mộ có thể xác định, triệu chứng của họ không khác mấy so với Hứa Hàm Tinh. Chỉ có tiêu diệt tận gốc ma thú bị liên lụy bởi ma ấn, mới có thể chữa khỏi hoàn toàn.
“Trước đây ta xin cô nương Tàn Thi Hoa, vì nghe nói nó có thể thanh lọc khí trọc, dưỡng huyết ích khí, cho nên mới tranh giành với cô. Nhưng mà… cho dù là linh thảo cấp cao, cũng không thể tiêu trừ ma khí.” Vi Sinh Minh nói.
“Ta chỉ có thể tạm thời giúp họ giảm nhẹ triệu chứng, muốn trị dứt thì vẫn phải bắt đầu từ gốc rễ.” Liên Mộ đáp, cởi lò luyện đan bên hông xuống, tìm một chỗ đất trống ngồi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT