Trong phòng chỉ có một chiếc đèn nhỏ được thắp sáng, ánh sáng ấm áp màu cam chỉ đủ soi đến mép giường. Dưới ánh đèn nhàn nhạt ấy, gương mặt của Liên Mộ dường như trở nên đặc biệt dịu dàng. Ứng Du lén liếc nhìn một cái, lại thấy hơi thẹn, vội vã quay mặt đi.
Liên Mộ đưa tay nâng mặt hắn, nhẹ nhàng xoay trở lại, đầu ngón tay chấm một ít thuốc mỡ, cẩn thận bôi lên vết bỏng kia.
Ứng Du hơi cau mày, hơi thở trở nên dồn dập, trên trán đã rịn một lớp mồ hôi mỏng.
“Đau à?” Liên Mộ hỏi, “Cố chịu một chút, sắp xong rồi.”
Ứng Du vội nắm lấy tay áo nàng: “Không đau.”
“Những lời vừa nãy ngươi nói… đều là thật chứ?” Hắn hỏi.
Liên Mộ chuyên tâm bôi thuốc, không để ý khoảng cách ngày càng gần, hai người đều không phát hiện ra. Nàng đang chăm chú quan sát vết thương, không bỏ sót dù chỉ một chỗ nhỏ, cẩn thận bôi lên từng tấc da.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play