Dưới bầu trời thẫm màu tử sắc, rừng cây nhuộm tím đến gần như đen kịt lặng lẽ lay động trong ánh u ám. Giữa tầng mây, sấm sét vang rền, trong không khí lơ lửng những hạt tro bụi rất nhỏ. Tuy không quá dày đặc, nhưng khi các hạt tro chạm vào nhau, lại phát ra từng tiếng “tư tư” khe khẽ, như có dòng điện lướt qua.
Liên Mộ bị truyền tống tới một khu rừng rậm hiếm thấy, cây cối phân bố rải rác bốn phía, dưới chân là thảm cỏ mềm mại. Bất đồng với cỏ thường, chúng chẳng chịu ảnh hưởng của mộc linh căn, trái lại chỉ khi có tiếng sấm vang lên, mới có phản ứng đôi chút.
Vừa mới đặt chân đến, Liên Mộ liền bị thứ cỏ màu tím ấy làm cho giật điện. Nàng lập tức phi thân lên cao. Cùng lúc đó, đám tro bụi gần đó cảm nhận được sinh khí, từ từ bay về phía nàng.
Những hạt tro bụi này quá nhỏ, mà một khi đã dính vào, căn bản không thể dùng ngoại lực phủi đi.
Không ngoài dự đoán, chân Liên Mộ vừa rời mặt đất, lập tức bị lôi vân khóa định, một tia sét tím rạch xuống trời, theo sau là tiếng sấm nổ vang như muốn xé tan không trung.
Liên Mộ bị ép phải vội vã tránh né. Trên người nàng mang theo Lôi Minh Ngọc, nhưng quả nhiên, giữa Tử Lâm lại chẳng có chút tác dụng nào.
“Lạ thật, sao nàng mới vào đã bị sét đánh rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT