“Kết làm đạo lữ?”
Liên Mộ nhịn không được bật cười, nàng tưởng tượng ra cảnh Ứng Du nghiêm túc nói với Giải Vân Sơn mấy lời này, liền cảm thấy buồn cười không thôi.
Với cái tính hễ bị bắt bẻ là mặt đỏ tới mang tai của Ứng Du, e là hắn còn chưa hiểu hết ý nghĩa của hai chữ “đạo lữ”. Có lẽ là vô tình nhìn thấy người ta thành đôi thành cặp, mỗi ngày dính nhau như hình với bóng, nên mới nảy ra cái suy nghĩ này — giống như kiếm và chủ nhân, không rời không bỏ.
“Chuyện giải khế, Giải trưởng lão không cần vội. Việc này thúc ép cũng chẳng ích gì, ta còn cần cơ hội.” Liên Mộ nói, “Bất quá cũng xin trưởng lão yên tâm, chỉ cần có cơ hội, ta nhất định sẽ gỡ bỏ. Trưởng lão đoán không sai, lúc trước đúng là ta lo bên Thanh Huyền Tông sẽ gây áp lực, nên mới luôn che giấu.”
“Ta sẽ giữ bí mật giúp ngươi.” Giải Vân Sơn đáp, “Chuyện này qua rồi, ta cũng sẽ không để ai khác biết.”
“Vậy thì tốt nhất.”
Nghĩ ngợi một lát, Liên Mộ lại hỏi: “Hiện giờ hắn sao rồi? Đang ở đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT