Cùng lúc đó, tại Thanh Tuyền Phong của Huyền Dương Sơn, hai bóng người chợt loé lên.
Trong các đỉnh núi thuộc hệ thống phân phong của Huyền Dương Sơn, Thanh Tuyền Phong nằm ở sườn ngoài cùng, cách Diệu Tuyết Sơn Trang tới mấy ngọn núi, địa thế hoang vắng, người qua lại hiếm hoi. Cũng vì ở xa nên phòng bị không nghiêm ngặt, chỉ cử vài đệ tử bình thường trông coi.
Xung quanh yên ắng, dễ khiến người ta sinh lười. Bọn thủ vệ đang dựa vào đá nghỉ ngơi, nào ngờ trán vừa bị ném trúng một viên đá, cả đám lập tức ngã lăn ra, mê man bất tỉnh.
Hai người bước ra từ đống tuyết, tiến lại gần đám người đang ngất kia.
“Ngươi không phải nói người Phong gia ai nấy đều lợi hại sao? Nhìn cái đám này xem.” Liên Mộ đá đá kẻ nằm dưới đất.
Phong Vân Dịch đang lột quần áo bọn họ, vừa làm vừa đáp: “Đây chỉ là ngoại phong thôi, càng tới gần Chủ Phong và sơn trang, thủ vệ càng lợi hại hơn.”
Liên Mộ nhận lấy y phục, vừa định thay thì thấy Phong Vân Dịch đột nhiên bỏ chạy ra xa, nàng ngạc nhiên hỏi: “Ngươi làm gì thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play