Chỉ thấy Nam Tuyết Điệp đang đứng cách mấy người Quy Tiên Tông không xa, nhưng lại vì ngại ngùng mà không dám tiến lại gần.
Từ khoảng cách đó, nàng hướng về phía Liên Mộ nói:
“Lần ở Khô Cốt Chiểu Địa, cảm ơn ngươi đã cứu ta. Nếu không có ngươi, có lẽ ta đã ch·ết trong tay ma vật rồi… Tóm lại, ân tình này ta sẽ luôn ghi nhớ. Về sau nếu có việc gì cần ta giúp đỡ, cứ việc mở lời.”
Liên Mộ liếc nhìn nàng một cái, khóe mắt lại vô tình đảo qua đám người thủ tịch Thanh Huyền Tông mới tới không lâu, thấy cả Phong Vân Dịch cũng ở trong đó, thầm nghĩ: Thiên thời địa lợi nhân hòa đủ cả rồi.
Nàng bắt lấy cơ hội, mỉm cười ôn hòa:
“Chuyện nhỏ thôi. Thân thể ngươi thế nào rồi? Cái ‘đó’ chắc không tái phát nữa chứ?”
Nàng chỉ vào vết tích trên cổ Nam Tuyết Điệp, Nam Tuyết Điệp lúc này mới phản ứng lại, đỏ mặt, lắc đầu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play