Ứng Du mím môi, nhất thời không biết nên vui vì nàng quan tâm mình, hay buồn vì nàng thấy mình quá yếu đuối.
“…Ta không sao.” Hắn nói, “Linh sủng của ngươi… hình như là ma vật.”
Liên Mộ: “Ta đương nhiên biết nó là… Khoan đã, nó là cái gì?”
Trong mắt Ứng Du hiện lên vẻ nghi hoặc: “Hóa ra ngươi không biết thật à?”
Liên Mộ nhất thời chưa phản ứng kịp: Lục Đậu là ma vật? Làm gì có chuyện đó?
Nàng nhịn không được đánh giá nó từ đầu đến chân, nhưng chẳng thấy điểm nào quái lạ cả. Ma vật bình thường đều có ngoại hình người không ra người, quỷ không ra quỷ, còn nó thì trông rõ ràng chỉ là một con bọ cạp… đần.
“Nó có vẻ là ma vật cấp cao. Sư phụ ta từng nói, ma vật cấp cao có khả năng tự chữa lành rất mạnh. Trên người nó có sương đen, đó là một dạng biến dị của ma khí.” Ứng Du nói, “Chẳng lẽ trước giờ ngươi không nhận ra trên người nó có ma khí dày đặc sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT