Tầm mắt bị che lại, trước mắt Ứng Du chỉ là một mảnh đen kịt. Không bao lâu sau, hắn nghe được tiếng sột soạt rất nhỏ — là âm thanh quần áo ma sát vào nhau.
Hắn liền hiểu đối phương đang làm gì. Tuy bị bịt mắt, nhưng hắn vẫn rất tự giác xoay người, lặng lẽ chờ nàng xử lý xong.
Liên Mộ không nói một lời, hết sức cẩn thận cởi lớp y phục đẫm máu trên người. Vết thương đau rát, nhưng phần thủy linh lực còn sót lại trong cơ thể giúp xoa dịu không ít. Động tác nàng càng lúc càng thành thạo, đến khi áo ngoài được cởi ra, hình ảnh phản chiếu trong gương đồng khiến ngay cả nàng cũng không đành nhìn thẳng.
Nuốt hai viên đan dược trị thương, nàng bôi thuốc lên các vết thương phía trước, rồi nhét phần thuốc mỡ còn lại vào tay Ứng Du, đưa lưng về phía hắn, vén tóc sang một bên.
Trong tay cầm gương đồng, nàng có thể nhìn rõ mọi cử động phía sau lưng qua mặt gương.
Trên người nàng chi chít thương tích, phía trước còn có thể tự xử lý, nhưng phía sau thì đành phải nhờ người khác. Đây không phải nàng cố ý, mà quả thực không còn lựa chọn. Nếu có ai khác, nàng cũng chẳng cần nhờ tới hắn.
Mới vừa hấp thụ xong Hồng Liên Hỏa Chủng, toàn thân đều yếu ớt đến cực điểm. Hơn nữa vết thương vẫn rỉ máu, cần phải được xử lý ngay — càng kéo dài chỉ càng thêm nguy hiểm. Thuốc có sẵn trong tay, tất nhiên phải tranh thủ chữa trị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT