Thẩm Vô Tà trong lòng chợt lộp bộp một tiếng: “Ngươi nhìn ta làm gì, ta chỉ nói sự thật thôi. Ngươi vô duyên vô cớ giữ di kiếm của người khác, không sợ nửa đêm người ta hóa thành lệ quỷ đến tìm ngươi sao?”
Không khí lặng ngắt trong giây lát.
Thẩm Vô Tà bị ánh mắt ấy nhìn chằm chằm đến mức rợn cả tóc gáy, nuốt nước bọt một cái, rồi lặng lẽ rụt lại phía sau.
Đường Vô Tầm tối sầm mặt lại, suýt nữa bị lời nói của hắn làm tức chết tại chỗ. Hắn thực sự muốn tát cho Thẩm Vô Tà một cái.
Người sáng suốt đều nhìn ra được, Ứng Du có tình cảm với Liên Mộ, cho dù không phải quan hệ nam nữ, thì cũng là một mối quan hệ không hề tầm thường.
Ngay cả Thương Liễu cũng đích thân đi cứu người, trong khi Thanh Huyền Tông xưa nay rất ít khi ra tay giúp người ngoài — chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã đủ để chứng minh họ có mối quan hệ đặc biệt.
Hơn nữa, từ đầu đến cuối Thương Liễu chưa hề kết luận Liên Mộ đã chết, chỉ có mỗi tên Thẩm Vô Tà kia miệng không ngớt nhắc đi nhắc lại chữ “chết”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play