Sau một hồi trầm ngâm, Liên Mộ hỏi Nam Tuyết Điệp:
“Ngươi có nước không? Hoặc là… biết nơi nào có nước?”
Nam Tuyết Điệp đáp:
“Không có. Nhưng mà, lúc ta tới đây, hình như có thấy Dục Ma Hà, một nhánh sông nhỏ của nó vừa khéo chảy ngang qua khu rừng này.”
Liên Mộ trầm mặc trong chốc lát:
“……”
Dục Ma Hà à… Cũng không phải là không được, dù gì cũng là nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT