Được sư tỷ bảo hộ an toàn, ba người lập tức buông lỏng tay chân mà hành động, cùng nhau dọn dẹp lũ ma vật lởn vởn xung quanh.
Tuy Bùi Vân Thường tạm thời khống chế được đám ma vật kia, nhưng cẩn thận vẫn hơn, tốt nhất là nên tiêu diệt sạch sẽ.
Trong chớp mắt, Liên Mộ lại tìm thấy cảm giác khoái trá khi từng cùng Mộc Hạch Hoa giết ma thú trong ảo cảnh. Tay nâng kiếm, một chiêu cũng không lưu tình.
Quả nhiên chọn đúng người rồi — âm tu có thể khống chế đại cục, phối hợp thêm một kiếm tu như nàng, quả thực là giết tanh bành. Nếu có thể, nàng thậm chí muốn trói sư tỷ dính lên người mình cả đời cho yên tâm.
Ba người vừa đánh vừa lui, dựa theo bản đồ đánh dấu mà rời khỏi Dục Ma Hà theo hướng ngược lại. Sau khi thanh lý xong ma vật xung quanh, bọn họ chọn vòng lại xử lý cả mấy con ma vật bám theo phía sau.
Chỉ là càng đánh càng thấy không đúng — số lượng ma vật chẳng những không giảm mà còn ngày một nhiều, phẩm giai cũng ngày càng cao.
“Lạ thật, sao ta lại cảm thấy, càng đi xa, đám thứ dơ bẩn này lại càng nhiều hơn lúc đầu?” Khúc Nhược Thiên cau mày nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT