Bạch Tô nói:
“Nàng đúng là có rời khỏi đấu trường. Thủ vệ báo lại rằng có một chủ tiệm linh thảo tới tìm nàng, nói là mấy loại linh thực nàng đặt trước sắp hỏng rồi, không dễ bảo quản, nên kêu nàng ra nhận hàng ngay.”
“Nếu tiểu hữu lo lắng thì cứ yên tâm, nàng tự mình đi ra ngoài, chắc không lâu nữa sẽ quay lại. Khi nào nàng trở về, ta sẽ bảo nàng đi bằng lối dành riêng để vào.”
Liên Mộ nhớ mang máng đúng là nàng ấy có đặt mua linh thực thật, nhưng đan dược đều luyện xong rồi, còn cần linh thảo làm gì nữa?
Ngân Hạc bên cạnh cười nói:
“Ta thấy vị tiểu hữu kia của thú chủ Đậu tướng quân không phải người bình thường đâu, trong Phi Hải Các này, chắc chẳng ai động nổi nàng. Ngươi cứ yên tâm mà chuẩn bị cho trận tiếp theo đi.”
Câu này không phải nói suông, ai có mắt đều nhìn ra được: vị bằng hữu của Đậu tướng quân kia không phải loại bình hoa di động. Một người luyện đan mà đi đâu không cần hộ vệ, hoặc là bản thân thực lực mạnh đến biến thái, hoặc là trên người mang theo mấy thứ tà môn đoạt mạng, vừa ra tay là khiến người ta trở tay không kịp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play