Liên Mộ quay về chỗ ở của mình, tranh thủ lúc trời còn chưa sáng hẳn, còn khoảng hai canh giờ nữa mới đến hừng đông, liền nhanh chóng nằm xuống ngủ một giấc.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô đi tìm mấy người trong đội tông môn để cùng nhau ăn sáng.
Xích Tiêu Tông thật sự là không có thiện đường (nhà ăn), mọi người chỉ có thể kéo nhau ra bờ biển bắt hải sản về ăn. Lần đầu tới đây còn thấy mới lạ, nhưng ở lâu rồi thì cũng thấy phiền phức, chẳng còn hứng thú nữa, có đệ tử lười đến mức ngày nào cũng nuốt Tích Cốc Đan cho xong bữa.
Ngoại trừ Quan Hoài Lâm, đội thủ tịch của Quy Tiên Tông chẳng ai muốn ra thi đấu. Dù không bị ép buộc, bọn họ có thể lười là lười, gần như dành hết thời gian để nấu nướng. Cứ ngồi lỳ ở bờ biển nửa ngày là chuyện bình thường.
Khi Liên Mộ tới nơi, thấy Hứa Hàm Tinh và mấy người khác đang quây quanh cái nồi vừa nấu vừa tám chuyện.
Trên bãi biển người không nhiều lắm, gần như toàn là những đệ tử rảnh rỗi không muốn tham gia thi đấu. Cả đội thủ tịch của bọn họ ngồi ở đây đúng là có hơi lạc quẻ.
Người đầu tiên phát hiện ra cô là Bách Lí Khuyết:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play