Liên Mộ tỉnh dậy, vẫn đang ở trong huyệt động cũ. Bức tường lửa nàng dựng lên vẫn còn nguyên, chưa bị ai phá giải, xem ra nơi này vẫn còn an toàn.
Vừa mở mắt, nàng đã cảm thấy đầu đau như búa bổ, như thể có thứ gì đó bị ép mạnh vào trong trí nhớ khiến não nàng sắp nổ tung. Liên Mộ hồi tưởng lại những gì mình đã thấy trong ảo cảnh. Mọi thứ vẫn còn in rõ ràng, không hề bị xóa đi.
Cúi đầu nhìn xuống, nàng thấy Phi Hồng kiếm đang yên vị trong ngực mình. Trên vai nàng là một con chim lông trắng xù đang cọ cọ cổ nàng bằng bộ lông mềm mượt.
Lúc này nàng mới nhận ra – thì ra đôi mắt nó có màu xanh biếc, giống như viên ngọc lam phát sáng trong đêm. Nhìn kỹ, nó khá giống với màu thân kiếm của Phát Tài, và cũng giống chỗ mà Lục Đậu thích bám nhất.
Con chim trắng cũng vừa tỉnh, nghiêng đầu nhìn nàng như thể đang đánh giá.
Liên Mộ nhớ lại trước khi ngất đi, con chim này từng có ý định mổ nàng. Có lẽ chính nhờ cú mổ đó mà nàng mới được đẩy vào cảnh giới tâm cảnh của Ứng Du – nói một cách công bằng thì, cũng nhờ nó giúp nàng một tay.
Nghĩ thế, nàng liền lấy ra hai viên quả nhỏ cho nó ăn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT