Nhã Tuế Phong ngày thường vắng tanh, người ở cực kỳ ít.
Trước đây, ngoại trừ đám kiếm tu, gần như chẳng ai muốn về đây ở. Kết giới phòng hộ ở đây là loại yếu nhất trong các phong, gió tuyết lại thổi mạnh hơn hẳn chỗ khác. Ưu điểm duy nhất là cảnh sắc đẹp như tranh, trời xanh, đất trắng, thích hợp cho người tu luyện có tâm tư nghệ thuật.
Liên Mộ bước vào Nhã Tuế Phong, không ngờ có ngày nơi này cũng trở nên ấm áp thế này. Sau khi tông môn quyết định dồn hết đệ tử về đây, bèn dựng thêm mấy lớp kết giới phòng hộ, kín kẽ đến mức không thua gì Thiên Linh Phong – nơi luyện công trọng yếu nhất.
Khi nàng trở về chỗ ở thì trời đã tối. Tiêu Tẫn đưa nàng đến tận cổng sơn môn rồi quay đi ngay, mặt vẫn lạnh như băng – cũng chẳng bất ngờ gì.
Liên Mộ ngẫm lại, hình như lần đầu gặp nhau cách đây năm năm, hắn cũng trưng ra cái mặt đó. Qua từng ấy năm, người ta thay đổi biết bao, riêng mặt hắn là không chịu đổi.
Nàng cũng lười đoán xem vì sao, lần sau gặp lại thì tránh xa ra một chút là được rồi.
Liên Mộ vừa nghĩ xong, đã thấy nơi mình ở bỗng náo nhiệt hẳn – xung quanh mấy gian trúc xá đã có người dọn đến ở, trước kia vốn hoang vu vắng vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT