Một ngày sau, đoàn đệ tử đặt chân đến Sa Thành, lãnh địa của Vô Niệm Tông tại Bạch Hổ Tây.
So với Huyền Vũ Bắc giá lạnh hay Chu Tước Nam ẩm ướt, thì Bạch Hổ Tây lại cực đoan theo kiểu khác — phần lớn bị sa mạc bao phủ, không thấy chút xanh nào, nóng nực khô khốc, gió vừa thổi qua đã như có sóng nhiệt lướt ngang mặt.
Với đệ tử Vô Niệm Tông thì đây là chuyện thường ngày, mà đệ tử các tông môn đến từ Bạch Hổ Tây cũng đã quen rồi. Nhưng với những người khác thì đúng là muốn khóc.
Từ lúc đặt chân vào địa phận Bạch Hổ Tây, phù tu và đan tu lập tức trở thành người được nịnh nhất đoàn. Suốt dọc đường, ai cũng phải nhờ đến kết giới của phù tu và đan Băng Hàn mới có thể chống chọi với cái nóng.
Chỉ đến khi bước vào kết giới trong của Vô Niệm Tông, mọi người mới thấy dễ thở một chút.
“Hứa Hàm Tinh, ngươi đúng là lợi hại đó, nóng như cái lò rồi mà còn mặc áo lông chồn dày cộm.”
Văn Quân vừa từ lưng Ngân Diên nhảy xuống, thấy Hứa Hàm Tinh vẫn mặc bộ đồ quen thuộc, không khỏi tặc lưỡi ngạc nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT